Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

VÔ THƯỜNG


Câu nói của Phật giáo có giá trị muôn đời : VÔ THƯỜNG. Tôn giáo  nào có câu nói hay hơn?
Bênhau một thời ...

Du Vũ Minh
Sau cơn mưa vào ngày xuân hôm ấy, người bạn tốt của tôi ngỏ lời từ giã.
Tôi kiên trì đòi đưa bạn ấy ra đến trạm xe.

Bạn ấy ngăn cản tôi:
"Tống quân thiên lý, chung hữu nhất biệt"
Đưa người ngàn dặm, cuối cùng rồi cũng cách biệt, dù thế nào đi nữa thì bạn cũng chỉ có thể đưa tôi đi chỉ một đoạn đường, thôi thì chỉ đưa tôi đến cửa thì ngừng bước nhé."

Tôi đành tôn trọng theo ý kiến của bạn ấy.

Mỗi con người đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.
Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa người đi cùng một đoạn đường.


Bạn thương yêu cha mẹ mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi, nhưng trong
lúc bạn đang rất hiếu thuận với cha mẹ mình, thì họ cũng sẽ rời xa trước mặt bạn, bạn cũng chỉ có thể đi cùng cha mẹ mình chỉ một đoạn đường mà thôi.

Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình có
thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa, vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày, rồi cũng có một ngày, trước mặt các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi, bạn chỉ có thể cùng đi với con cái chỉ một đoạn đường.

Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình có
thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa, vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày, rồi cũng có một ngày, trước mặt các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi, bạn chỉ có thể cùng đi với con cái chỉ một đoạn đường.


Bạn có người vợ tâm đầu ý hợp, nhưng hai mươi mấy năm trước cô ấy thuộc về cha mẹ, vài mươi năm sau cô ấy cũng bị con cái, vận mệnh mà chia cách, bạn cũng chỉ có thể đi cùng với nàng chỉ một đoạn đường.

Bạn xem trọng trong tình nghĩa bạn bè, nhưng mà nếu không phải là bạn bè lìa xa bạn, thì cũng chính là bạn sẽ lìa xa bạn bè, bạn chỉ có thể cùng đi với bằng hữu một đoạn đường.

Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường,
Nên bạn càng thêm quí trọng tiếc thương.





Lúc mà người ta cơ nhỡ đói rách, sự quan tâm của bạn nên trở thành một quả táo
Lúc mà người ta giá rét, thì sự giúp đỡ của bạn nên biến thành một cái áo bông.


Lúc mà người ta vui vẻ hạnh phúc, thì sự tươi cười của bạn đáng lẽ nên sáng lạn nhất

Lúc mà người ta gặp chuyện thương tâm, thì sự vỗ về an ủi của bạn đáng lẽ nên thật là chân thành thiết tha mới phải...


Cuộc đời vốn dĩ lập đi lập lại những ấn chứng:
Ban đêm thì có thể vì việc thêm vào cái lồng lửa mà có được ánh sáng.
Việc đẩy lùi tuyết lạnh không vì sự tham dự của gió lạnh mà hóa thành ấm áp.

Bởi vì chỉ có thể cùng người ta đi chỉ một đoạn đường,
Bạn đáng lẽ cũng nên học cách từ bỏ.
Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành, không nên kỳ vọng cha mẹ là cái quải trượng (cây gậy) vĩnh viễn của bạn, để có thể chống đỡ toàn bộ cuộc đời của bạn.


Con cái cũng chỉ là cùng liên quan huyết nhục với bạn, chứ không phải là vật phẩm phụ thuộc của bạn, Bạn cần phải biết tôn trọng sự lựa chọn cuộc đời của chúng.


Vợ con vì bạn mà cung phụng dâng hiến hết tình ái, nhưng sinh mệnh của nàng không phải là vật phẩm thế chấp của ái tình, nên dành cho nàng những khoảng không gian riêng tư cần thiết.


Bằng hữu có thể cho bạn sự ấm áp, nhưng loại ấm nồng này là loại tình cảm mở, bạn không thể cưỡng hành độc chiếm tình hữu nghị của người khác...



Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người đi cũng chỉ một đoạn đường đời, Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?


Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

TIN TỨC CÁC BẠN ĐỒNG MÔN


Họa sĩ Huỳnh Văn Lộc MT66
Họa sĩ: Cô Trương Thị Thịnh,vợ anh Nguyễn Hữu Long MT64, Thầy Cô Vũ Thị Ngà MT52, 
Anh chị Vũ Huy Long MT64 gần San Francisco - CA.

Nguyễn Thanh Phong, Hồ Văn Nghĩa, Phạm Thế Trung, Hoàng Nam, thầy Nguyễn Văn Bảy và ...
Little Sài Gòn - Garden Grove, California
Hồ Văn Nghĩa, Nguyễn Thanh Phong (đứng) Hoàng Nam, Thái Thanh Bạch

OCTOBER HAPPY BIRTHDAY to You

Nguyễn Quốc Tuấn - October 29th Happy Birthday

HUỲNH KHẮC THẢO
Không biết Q.Tuấn gần đây có nghe tin gì mới ở trường Mỹ thuật Gia Định hay không vậy...? nếu bạn chưa hay thì mình thông báo cho bạn hay vậy... họa sĩ - nhà lý luận phê bình.. Trương Phi Đức sau nhiều năm..là phó hiệu trưởng thì vừa qua đã chính thức là Hiệu trường Đại học Mỹ thuật Tp.HCM,  nói để bạn Q.Tuấn mừng vì anh này vào ra cùng khóa với tụi mình (tức là sau năm 1975) nói chung là bồ nhà ...vui lắm cho Mỹ thuật Gia Định vì chắc chắn sẽ có nhiều việc có lợi cho sự nghiệp Mỹ thuật Gia Định hay nói rộng hơn là sự nghiệp Mỹ thuật Miền Nam ...để mình gởi tấm ảnh của Mỹ thuật này cho bạn xem nhé... P.Đức là người đầu tiên bên trái...
Tiến Sĩ Trương Phi Đức ở trường ĐH Mỹ THuật 1979, cùng Tiến Sĩ Phan Châu Thắng (Tốt nghiệp Đại Học BERLIN -ĐỨC)
 (Photo do La Toàn Vinh lưu giữ...)

LA TOÀN VINH
TRƯƠNG PHI ĐỨC XỨNG ĐÁNG VỚI DANH HIỆU TRƯỞNG TRƯỜNG ĐH MỸ THUẬT, VÌ ĐÃ CÓ MỘt CHIỀU DẦY KINH NGHIỆM TRONG CÁC VIỆC TỔ CHỨC ĐÀO TẠO CỦA TRƯỜNG... XIN CHÚC MỪNG ÔNG TRƯƠNG PHI ĐỨC, CÙNG CHÚC ÔNG THÀNH CÔNG VIÊN MÃN TRONG SỰ TIẾP NỐI CỦA NGÔI TRƯỜNG ĐÃ TỒN TẠI ĐÚNG 100 NĂM...
Trần Hùng Dinh: Ủa? Thảo râu! hình này là gia đình ai vậy? chụp hồi nào? ở đâu? cho tao biết được không? mầy gởi cho La Toàn Vinh trong ảnh là người nào tao nhìn không ra vậy?

Huỳnh Khắc Thảo: Trời đất... Thảo râu lên mạng là không được... đâu mọi người không xong... được mọi người chiếu cố hân hạnh kể từ giờ Thảo râu không có gì là tư riêng rồi... tấm hình, đầu tiên tính từ trái sang phải: người ẳm đứa nhỏ là Trương Phi Đức, hiện tại là hiệu trưởng của trường Đại học Mỹ thuật Tp.HCM; tiếp theo là Phan Châu Thắng, hiện là giáo sư cho bảo tàng... ở Đức, ba đứa nhỏ đều là con của Thắng; dưới hai đứa nhỏ là Nguyễn Kim Sơn...; không biết thì Dinh (NikoLai Nhai-Lép-nhép) đừng lên mạng nữa nha...; kế bên hai đứa nhỏ là Lương Bửu Hoàng; dưới Lương Bửu Hoàng là Đặng Văn Long; kế bên Đặng Văn Long không biết thằng nào... mà sao thấy quen quá trời...

Gia đình Họa sĩ Thái Thanh Bạch 

Phone của các bạn đồng môn hải ngoại:
- Châu Thoại Hồng MT68        757-339-7105
                                        bllymrk@gmail.com 
- Đỗ Thanh Nhàn MT64           281-455-2956
                                nhando50@hotmail.com
- Hoàng Nam MT68                 562-569-3307
                       goldenscorpio75@yahoo.com
- Hồ Văn Nghĩa MT68               626-315-5411
- Lê Mỹ Huỳnh MT68                416-754-7110
                                      home: 416-368-4255
- Nguyễn Ngọc Hùng MT68      904-325-1570
- Nguyễn Thanh Phong MT68  714-489-3008
- Nguyễn Trung Thứ MT68      519-680-0739
- Phạm Thế Trung MT69         519-794-2693
- Thái Thanh Bạch MT68         714-300-9894
- Võ Thanh Liêm MT68            314-601-5731
- Võ Văn Thu MT68                 256-413-0324
- Vũ Diệm Anh MT68             1-858-565-2257
- Vũ Huy Long MT64                415-490-8326
                                      home: 415-742-5682
                             lovana42002@yahoo.com
Vũ Diệm Anh      anhvu52@gmail.com
Quoc Tuan than men ! da that lau khong lien lac Tuan ,Tuan van khoe manh chu ! nhan duoc email Tuan khi thay hinh DA tren MTGD khoa 68-75 rat la vui , cam on Tuan nhieu nhe !  DA khong nhan ra ong Nghia sao bay gio thanh ong lao rau toc bac pho ,mat coi  "du" qua hen ! he he ..Tuan oi ! Tuan co biet dia chi email cua Nguyen thi Thanh Huong ( con gai giam thi Luong ) khong ??Neu Tuan co dia chi cua Huong cho DA nhe ! cam on nhieu ! DA gui Album cho Tuan xem DA chup nam 1978 khi con hoc MTGD .Chao than men, 
Nguyễn Thị Thanh Hương : 10/4 Lê Đức Thọ, Q. Thủ Đức, Tp.HCM
Home : 22438780                cellphone : 01696912124
Email: Xitrum1802@yahoo.com
Nguyễn Thị Xuân Phương    ntxuanphuong@hotmail.com
Các bạn còn nhớ chị Xuân Phương không? năm 1968... Nét xưa vẫn còn, dáng dong dõng cao với chiếc áo dài trắng thướt tha, ngày nào đó nhìn lén chị... Người yêu của Thầy Lâm Triết, đó.
Châu Thoại Hồng - billy (đứng) 
hong thoai Chau Billy the Kid 0988 203887
ông thần bụng bự này về VN năm 2011 họp mặt cuối năm xong, rồi trốn và lặn luôn cho mấy thằng bạn cũ leo cây không biết lý do gì? phone cho Đặng Kim Long rồi off! message offline cho Nguyển Quốc Tuấn rồi bay qua Lào! Chắc có do làm ăn lớn đi xây mấy cái casino cho nước ngoài.
VUI QUÁ ĐĂNG LẠI
HUỲNH KHẮC THẢO
- Thảo đã vào trang web của Quốc Tuấn... bạn sưu tầm một lượng ảnh đáng quí, tất cả những Thầy Cô và bạn bè trong những ảnh này làm mình bổng dưng trẻ lại... (nhất là mấy tấm ảnh trắng đen, thấy La Toàn Vinh là muốn chửi thề liền)... hay là nói cách khác muốn sống những năm tháng này.. Những năm tháng quá nhiều kỷ niệm... thỉnh thoãng về Sài Gòn gặp Nguyễn Anh Kiệt (chuyên gia đồ cổ) Kiệt nó ở cách nhà mình vài căn, có nghe nó nói hàng năm không nhớ là tháng mấy các bạn họp mặt với nhau và có khi có cả Thầy Cô đến dự nữa... nghe mà phát thèm... thấy hình Cô Ngà làm mình giật mình cứ ngỡ mình còn trẻ... và đang nghe Cô chửi... không biết các bạn còn nhớ không? Cô Ngà chửi kinh lắm... (gần một năm trời học dự thính với thằng Nghĩa ở lớp Cô Ngà...) rồi Thầy Ngữ ... thầy thì Thảo có gặp mặt mấy năm trước... khi mà thầy là giáo viên của trường Cao đẳng VHNT thành phố xuống trường Cao đẳng Sư phạm Sóc Trăng để giảng dạy... lúc đó thạc sĩ Long, thạc sĩ Hoàng chưa học xong lớp cao học... (thầy Ngữ chuyên nhéo lổ tai với nhéo phần mềm ở eo ếch...) không biết các bạn còn nhớ không? chớ nhớ lại vẫn ngán thầy như thường... nè mình xin lỗi các bạn nhe! thứ nhất là mình không rành vi tính, thứ hai là mình nhớ làm sao thì mình đánh như vậy ... các bạn đoán mò cũng không sao nhưng cũng thấy rằng mình có ý tốt là thấy mình sướng rồi... Thảo gởi những tấm hình cho Quốc Tuấn có thể tạm gọi tác giả và tác phẩm được đó nha... mình mong muốn các bạn khác cũng gởi  hình ảnh về trang blogger: nguyenquoctuan54.blogspot.com/2012/10/phone-tham-hoi-cac-ban-ong-mon.html để chúng ta còn chiêm ngưỡng rồi suy ngẫm phải không? một việc Thảo cần góp ý ngay là các bạn nữ không có thông tin ghi cả mà quan trọng hơn phải có hình chứ... hoa khôi tưởng tượng thật là khó... nảy giờ cũng hơi bí nhiều nha... chào tạm biệt bạn Quốc Tuấn hẹn gặp lần sau...
Thảo râu (biệt danh này do anh Mười (HS. Uyên Huy) đặt sau 1975... trước đây làm gì có râu)


MT ẨN DANH ?

Chúc mừng các Đại Danh Họa Việt Nam, học hành đường hoàng, tới nơi tới chốn, kết quả là các bạn ra trường bằng cổng chánh của trường Trang trí Mỹ Thuật trên Đại Lộ Chi Lăng ( tên đường mới ….. là gì  Em hổng biết kêu bằng đường tên gì?)
Nghỉ tội nghiệp cho mấy Anh vô phước, vô phần cũng đường đường sôi kinh nấu sử, thi đậu vô Trường Vẽ sau năm Mậu Thân 68 rồi bị rớt “dọc đường gió bụi” không bò lết được tới đích như mấy anh Thạc sĩ.
Ngày xưa lớp em gồm có: Vũ Kim Bằng, Nguyễn Trọng Phái, Nguyễn Văn Trung, Vương Văn Lợi, Vương thị Cẩm Hồng… còn nữa em quên mất tiêu…
Lớp kế bên hàng xóm có: Lê thị Xuân Hoa, Nguyễn Thị Phương (cô này dậy thì sớm và chịu hổng nổi nên đi lấy chồng rồi). Nguyễn Thanh Phong tự “thầy Pháp” vì anh này nói tiếng Tây dòn như bắp rang Thầy Phú dạy Pháp Văn vẫn còn phải nễ nang…( thầy Phú hay trốn dạy chạy qua… cua Cô Hòa). Thanh Phong bây giờ công thành danh toại cầm sơ sơ trong tay mấy bằng Master có cầu chứng của “đế quốc Hoa Kỳ” đàng hoàng, nhưng không ai nuôi ăn nên tội nghiệp làm Phong ốm nhom ốm nhách.
Ngồi bên Phong là Đào Duy Thanh, lão này lại thành công trên “thương trường bán dép Bitis và đang sở hữu ngôi biệt thự “triệu đô” tọa lạc đầu chợ Bà Chiểu .
Kế đến là Hương “ruồi” ngồi chung cùng bàn với Phạm Văn Đức. Hương “ruồi”sau này là kỹ sư cầu đường và cũng là người thành đạt hiện tại đang trôi dạt trên đất Mỹ và mất tích luôn...
Dãy bàn bìa ngồi trên là anh Trương Văn Bảy (anh này có lần bị Xuân Hoa… xé quần khóc bù lu bù loa) Xuân Hoa hoảng quá nên mua kim chỉ bắt anh Bảy…tuột quần giữa thanh thiên bạch nhật để Xuân Hoa …vá quần.
Dưới Anh Bảy là Anh Nguyễn Quốc Tuấn mà các Bạn thấy đó, Anh này thì quá xá cỡ thành công về ngành xây dựng có tên trong danh sách những… thiên tài thế giới.
Sau lưng Q. Tuấn là Anh Đoàn Văn Vĩnh, này thuộc type người gương mẩu, rồi bàn kế sau là TUI.
Ngồi bên là Anh Dũng tự Dũng “Tai Voi” tại lổ tai anh này hơi bự hơn người. Rồi đến Dương văn Thắng, tướng tá anh này to đùng, cái môi thù lù nên có biệt danh là “ Thắng Xích lô”. Qua bên phải là Nguyễn Văn Thuận, so với cùng lớp anh này hơi già một chút, da đen như Miên . Ngồi cùng bàn với Nguyễn Chi Thông qua bên dãy cuối là Châu Anh Tuấn (đã hy sinh).
Lên trên nữa là Vương Thành Liên anh này có họ hàng với Vương Thành Hiệp, đặc biệt anh này là giò dài và cái nách có mùi hương đặc biệt, nhất là những ngày hè cả lớp Cô Ngà 1B đều được tận hưởng mùi hương này.
Thôi thì sẳn dịp qua thăm lớp hàng xóm. Lớp này có Vương thị Cẩm Hồng, sắc nước hương trời nhưng mà dễ thương, lớp này theo Em được biết gồm có anh Họa sư Huỳnh Khắc Thảo (anh này là thiên tài nhưng cũng rất chịu chơi. Có lần ông Thầy Gia dạy Việt văn kêu Thảo lên trả bài. thiệt là khó cho Anh chàng Thảo lo chơi không biết mẹ gì đâu mà trả bài cho Thầy Gia? Anh ta đứng như trời trồng và điều gì xảy ra? Bất ngờ... Ông Gia dùng hết 18 thần công lực xáng cho Thảo một bợp tai nảy lửa bụi phấn mịt mù cả lớp sợ quá. Lại có thêm một anh “ Cắt chú người Hoa” mà Thảo kêu là “ Ôn Cái lằn” – tới tuổi quân dịch anh này vắng mặt một thời gian để làm lại giấy giả với cái tên ( Ôn hán Cường  ?) 
Hàng cuối lớp này có Hồ Văn Nghĩa , Võ Văn Thu, Giang Hùng Quân (mất), Bạch hầu tự là Bạch Trung Phát….. xin lỗi trí nhớ của Em bây giờ lung tung quá, lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia (chắc nhờ anh nào thông thái về Computer check lại bỏ dấu dùm)
Bây giờ em cũng già quá, nằm đây mà moi ruột, moi gan nhớ lại chuyện 38 năm về trước thiệt là khổ cho cái thân.
Em cũng chân thành cảm tạ Võ Thanh Liêm, Nguyễn Quốc Tuấn và Anh Thủng.. Dế nào đó - chắc là Thế Dũng (mất)..... đã mò ra trang này để Bà Con Cô Bác sống lại một thời bê bết.
Nhân đây, Em nhắn lời thăm các anh Thái Thanh Bạch tự “Bạch L”., “Dũng tai voi”, Đào Duy Thanh, Phan Châu Tuấn, Lương Minh Hiển – con của Thầy Lương “ cá chép”, Vương Văn Lợi tự “Sáu thẹo” A! còn Giang Hùng Quân nữa, anh này “chim gái” hay lắm, chạy chiếc xe Ca-dy-lắc .
Ai xem được thư này hồi âm lại trên trang blogger: nguyenquoctuan54.blogspot.com/2012/10/phone-tham-hoi-cac-ban-ong-mon.html Em và mọi người sẽ xem được Cảm tạ các Anh nhiều 

Chưa có tên để ký.

Nói nhỏ:

“Ông thần” lớp 1B cũng theo học thầy Gia dạy Việt Văn , sao mà viết tiếng Việt TUI bỏ dấu muốn … hết thở . Vì lần dầu viết comment nên TUI mới phụ bỏ dấu. Lần sau có kể chuyện  hồi xưa nên chấm xuống hàng dùm …. Để TUI còn thở khi bỏ dấu.
Cũng nhờ nằm chung chăn… nên cũng biết chút chuyện mà bỏ dấu. Nếu người khác thì bó tay.

Bà con có tên trong Danh sách Tuyển vào 1968 , đoán thử là “ông thần nào chưa có tên để kí ???? là ai dzậy….

Người bỏ dấu tiếng Việt


NGUYỄN NGỌC HÙNG
06:12 Ngày 14 tháng 10 năm 2012
Hùng đã qui mã được hơn mấy ngày, xem lại hình ảnh cùng video Tuấn post lên thấy cảm động quá. Cảm ơn Tuấn và bạn hữu rất nhiều những ngày qua thật đẹp trong tình bạn gần 40 năm mới có dịp hội ngộ, Hùng thấy thương quá các bạn. Bạn già nhất cùng râu ria dài thòng lòng thấy rất giống một nhân vật nổi tiếng ở VN đó là Vũ Hồng Thái; Còn bạn thì lơ lơ láu láu như bạn Giang Hùng Quân nhìn đời bằng ánh mắt mất thần như trẻ thơ có lẻ bạn Quân làm thế để quên đi cuộc đời hiện tại vốn đã lộn xộn bát nháo trong một xã hội văn minh và tiến bộ; Kế đến là bạn Nikolai bí danh Tám Lúa khi hỏi lại thì lửa khói của bạn Dinh cũng tàn rụi bạn ấy giờ chỉ còn thui thủi sáng sáng phụ vzợ phục vụ bửa ăn sáng cho bà con nghèo trên một con hẻm tồi tàn đường Ngô Thị Kỷ, nhưng khi ra khỏi quán của vợ bạn ấy phút chốc biến thành một đại gia vai mang vợt ra sân tennis; Kế đến là bạn Vũ Kim Bằng giờ thì an nhàn bên quán cốc nghèo ven đường kiếm sống bằng cách bán mổi ngày vài ly cà-phê cuộc sống không kém phần ảm đạm; Đến bạn Biện Văn Phú mặc dù đời sống còn quá nhiều khó khăn nhưng với tấm lòng bạn vẫn đeo đuổi nghiệp họa sĩ mang đến cho đời những bông hoa tươi thấm nghệ thuật hàng ngày ba-lô sắc màu và có vẻ để đi hành hiệp; Qua cư xá ngân hàng thăm bạn Tám thẹo tức nhà thư pháp nổi tiếng họ Vương, trong bạn phong trần nhất là mái tóc rất ư là nghệ sĩ nhưng có lẻ vì nghèo không tiền mua nón đội nên mái tóc kia đã bị mưa nắng cuộc đời cháy xém bây giờ thi loe hoe chỗ vàng chỗ bạc chỗ lâm râm nhưng vẫn nghệ sĩ như ngày nào vẫn ôm đàn ca hát và chấp nhận kiếp ở trần gian; Còn bạn Nguyễn Hữu Trí tuy lúc này hơi quá ốm hơn lúc trước có lẻ cũng không khá gì hơn các bạn kia, tội nghiệp đến hợp mặt với bạn bè mà không có quần để mặc chỉ còn cộc một cái quần chó táp 3 ngày không tới; Rồi kế đến là bạn Đặng Kim Long, tóc bạn đã bạc hơn nữa mái cặp kiếng căng theo thời gian đã dầy hơn, riêng bàn tay trái thì vẫn có điều bí mật bạn ấy tiết lộ là hàng của ban ngày càng sung sung nên có lần người yêu phải la làng lên thế này thì chết em mất, còn riêng lĩnh vực hội họa thì bạn Long đã vượt lên tới hàng quốc tế, chúc mừng một người bạn thành công; Rồi thì Quốc Tuấn đèo mình xuống Tiền Giang thăm bạn Trung hô, trời mưa tầm tả Trung cũng xin phép hiền thê của bạn ấy để đưa mình đi tham quan khu sinh thái sông nước ở đây có nhiều thôn nữ đẹp ghê hồn làm mình và Tuấn xuýt chút nữa quên cả lối về, vợ của bạn Trung là một phụ nữ khéo léo dịu dàng rất quí chồng và rất tự hào về sự thành đạt của Trung hô, hôm đó chúng mình tạm chia tay nhau bằng một bửa tiệc lẩu bò. Bao năm gặp lại Quốc Tuấn thiệt là mừng mừng tủi tủi Tuấn bi giờ trong bệ vệ như là một trưởng lão, chuyến thăm quê lần này cũng nhờ Tuấn mà mình gặp lại hầu hết các bạn, Tuấn cũng dành nhiều thời gian để đưa mình đi thăm viếng bè bạn; Sau đó Tuấn đưa mình đi Bình Chánh thăm thầy Lê Văn Thế, vẫn cây cọ trong tay thầy Thế say mê phục vụ nghệ thuật tô đẹp cuộc đời bằng những bảng số xe mà do đích thân thầy vẽ, thầy cũng là một giáo sư hội họa của các lớp vẽ thiếu nhi tại Bình Chánh, đặc biệt thầy cũng hướng dẫn Mình và Tuấn đi thưởng thức đặc sản cây nhà lá vườn gặp được hai đóa hoa lan rừng, Mình và Tuấn phải run động và miệt mài ôm ấp không muốn rời xa, riêng thầy Thế thì cũng sẳn có một bụi lan xồn xồn mà thấy nơi đó là riêng của thầy, nhưng khi thầy Thế đi dạy học thì bạn Tuấn cũng không bỏ lỡ cơ hội vồ lấy còn khen hoa của bạn mình thơm quá. Hy vọng một chút cảm tưởng sâu sau chuyến thăm quê sẽ đến được các bạn để cùng hoài niệm và nhớ nhau. Hẹn các bạn lần tới sẽ không xa. Goodbye – ký tên Nguyễn Ngọc Hùng

Tựa đề là cách chơi chữ quen thuộc của người dân Tiểu Bang Oklahoma,  một Tiểu bang ở giữa nước Mỹ hơi gần xuống phía Nam và giáp với Texas.

Tại Oklahoma City thủ phủ (Capital) của Tiểu bang Oklahoma  vừa bị một cơn Tornado tàn phá vào một ngày cuối tháng năm 2013. Sự thiệt hại lên đến 2 tỉ dollars. Con trốt –Tornado đã đi qua quét sạch và tàn phá sau nó một đoạn dài 17 miles và ngang 1mile (1 mile= 1.6Km).
Xem thêm hình ảnh ở đây....


 Hôm 30 tháng 6, có một buổi văn nghệ để gây quỹ giúp những nạn nhân gốc Việt tại Hội Trường Thánh  Andre Dũng Lạc - một hội trường cũ của Giáo xứ Công giáo tại OK.


Đến OK. từ chổ ở tiểu bang Missouri, sau 9 tiếng lái xe trên xa lộ US 44, Liêm đã gặp lại ĐKG Châu Quang Hải (MT64) trong buổi văn nghệ hôm đó. Sau gần 23 năm lưu lạc, vẫn dáng người gầy khắc khổ và  nay thời gian đã khắc lên khuôn mặt của Anh thêm nhiều vết tích của những tháng năm trải qua tại Pháp và Hoa Kỳ. Chưa bao giờ Anh trở về VN dù Bà Mẹ đã hổi hương từ nhiều năm trước đó. Anh Hải và Ngân vẫn chưa có con để nối nghiệp điêu khắc mà Anh đã và đang theo đuổi tại VN và nay ở OK. Cuộc sống của Anh và Ngân thầm lặng và an nhàn…

Một buổi tối tại một quán bar địa phương , những nhạc công và ca sĩ là người da đen (duy nhất có một nhạc công người Việt gốc Hoa- Bạn của vợ chồng Anh Hải) …Họ chơi những bản nhạc có âm hưởng miền Nam nước Mỹ. Có Blue và Jazz.

 Do công việc nên thời gian gặp gở không nhiều. Không có thời gian đến thăm nhà để xem bức tượng Anh đang làm dỡ dang dành tặng cho Liêm Thủy. Bức tượng Thánh Mẫu còn thiếu một số chi tiết chưa hoàn thành.

 Buổi sáng đầu tháng 7, trên đường về lại Missouri, Anh gọi từ nơi làm việc, chúc đi đường bình an. Thanks, Chúc Anh và Ngân vui vẻ , hạnh phúc . Hẹn gặp lại...
Oklahoma is OK… for you


VOTHANHLIEM



LƯU VĂN VƯỢNG
Chào Tuấn

Cảm ơn Tuấn thật nhiều với cuộc trò chuyện qua điện thoại sau bao nhiêu năm không gặp lại bạn cũ. Thật là có  nhiều điều muốn nói nhưng vẫn không nói hết được. Bây giờ tuy phải ngắt ngang cuộc nói chuyện nhưng tôi vẫn còn như đang ở một trạng thái bềnh bồng. Tôi nhớ rất nhiều, nhớ đến mái trường cũ, nhớ một thời cấp sách và bao nhiêu nghịch ngợm của tuổi học trò. Bây giờ dù đã bước qua cái tuổi gọi là "Tri Thiên Mệnh" vậy mà xem ra tôi vẫn biết chẳng được nhiều. Nhận được đôi chút thông tin từ Tuấn, tôi mới thấy mình còn cần phải học nhiều, Kết nối để quay về quá khứ đẹp là một điều không thể thiếu trong đời sống dù bạn đang sống ở đâu. Mọi thiếu thốn cực nhọc thời đã qua tưởng như đã quên bây giờ lại sống dậy. Nhìn những hình ảnh của bạn bè cũ ngày xưa, dù ở hoàn cảnh nào, mọi người mỗi vẻ nhưng có lẽ những vết hằn thời gian không đủ điều kiện để làm cho các bạn mất đi vẻ lạc quan yêu đời của một người nghệ si. Vừa buồn và vừa vui.....

Dù chưa thể xem kỹ hết những tấm hình Tuấn đã đưa lên để nhận biết lại từng khuôn mặt thân quen ngày nào, nhưng kỷ niệm và thời quá khứ vẫn như đang sống dậy trong tôi. Tôi vẫn hy vọng tất cả bạn bè nào còn nhớ đến mình thì xin hãy liên lạc với tô qua địa chỉ e-mail vuongvanluu@yahoo.com. Rất vui và rất vui nếu nhận được các thông tin từ các bạn. Bởi vi với tôi hạnh phúc nhất chính là tìm được niềm vui gặp lại.

Thưa các thầy cô. Em không dám viết nhiểu ở đây vì không biết các thầy cô có còn nhớ em không? Nhưng với em, những thầy cô nào đã dạy em, em không hề quên. Em rất mong nhận được  sự liên lạc của các thầy dù chỉ vài dòng chữ.

Thân mến.

Lưu Văn Vượng - MT69